Trang Thơ Văn đặc biệt dành cho các bạn yêu thơ hoặc sáng tác truyện ngắn.
*****************************************************
Trăng say
Trăng xanh ngủ giữa trời khuya
Mong manh giấc trở nửa khuya đêm dài,
Canh một nằm mãi cảnh canh hai
Thao thao đêm trắng, trăng khai nỗi niềm.
Trăng ơi ngủ giấc muộn phiền
Say trong đêm tối dạ miền yêu thương,
Trăng lên xót mãi trời sương
Lanh canh đêm lạnh xót tương tư về.
Đêm nay trăng hãy ngủ mê
Cho đêm tĩnh mịch xum xuê tình tràn
Trăng xanh chiếu đẹp vai nàng
Yêu thương ve vuốt trau vàng ngọc tươi.
Đêm đen ngủ lại tiếng cười
Trăng xanh ngủ mãi lời người: “yêu em!”
Đêm nay anh ngủ trăng thèm
Tương tư em nhắn say mèm đêm thâu!
– Hàn Mân Thiên –
————————————–
Lạnh rồi hả
Lạnh rồi hả, ủ tay gần cho ấm
Nghiêng qua đây cho vai thấm tình trần
Nhẹ bâng khuân những lọn tóc dài quấn
Hôn ve vuốt cho ngây dài cổ dọc.
Lạnh rồi hả, vào đây trú nắng ấm
Tia ngọt ngào vệt nắng sớm đầu năm
Như tim ngọc như tình anh chân thật
Mãi hiền hòa, luôn bất tận yêu em!
Lạnh rồi hả, đôi vai gầy run rẩy
Lại gần đây cho ngực vòm ôm lấy
Bờ vạm đầy ấp ủ hương tóc lay
Những đêm lạnh rút lòng anh say ngấm!
Cơn ngủ dài tròn mong ngày mai tới
Trong tay chàng ngọt giấc mãi tình êm
Cho đêm hội, đêm dài lạnh rồi đó
Chờ ngày lên ngập nắng ánh long lanh.
Em luôn ước cuộn tròn trong lòng vạm
Rút chặt vào đôi tay ấm tình yêu
Mặc ngoài kia mưa tuyết cứ rơi nhiều
Ngập trắng xóa những miền chiều Đông tái.
Em nơi đây vẫn đợi ánh bình minh
Là anh đến một hôm tình vẫy gọi
“Lạnh rồi hả!” Lời anh luôn dào dạt
Rớt nhịp rồi, thắt lại chớm – mình yêu!
– Hàn Mân Thiên-
——————————————
Ừ, lạnh lắm!
Đi ngoài đó,
lạnh lắm phải không anh!
Tê tái gầy
bàn tay rướm hanh hao
Ừ, lạnh lắm!
buốt nhói tận thớ lòng!
Trời lạnh lắm và ngoài kia giá buốt
Thương cho người đội gió dãi tuyết sương
Đi khuya tối giữa dòng trôi xuôi ngược
Lắm nhọc nhằn đổi lấy chén, áo, cơm.
Trời lạnh lắm và tuyết chừng đang đổ
Pha lê buồn vì đá cũng phải tuôn
Thương người chạy xe trơn dài nguy hiểm
Lúc khuya rồi đèn phố cũng lem nhem.
Trời lạnh quá, tê cong tay run rẩy
Lạnh buốt nhiều đơn vắng lúc đường đi
Sao nhọc quá chiều không em dài buốt
Choáng chỗ nằm cho mượt đá trên đường
Trời lạnh quá, tay anh chờ em nắm
Sưởi vào hồn cho đậm ấm tình yêu
Em có biết, lòng anh nhớ rất nhiều
Lời không nói là tình sâu tình đậm!
– Hàn Mân Thiên –
——————————————————–
phong ba
Bão ngã nghiêng cho đèn cây nghiêng ngã
Gió cồn cào mây chớm đội cuồng phong
Sóng dâng cuộn cho dập đổ trong lòng
Phong ba đến nên chiều giăng mưa phủ.
Cây đèn kia đứng sao vô duyên quá
Hết nơi rồi lại dựa lấy thân em
Cho cột tróc long cây lở đất
Cho ta buồn chật vật những đêm yên.
Trời u xám cho nụ cười ta sạm
Ráng mây trời cho đen đến mù khơi
Phong ba đó vây chi ngày nắng đẹp
Mưa u buồn đương lúc mắt em tươi!
Ôi bão tố cớ sao mơ hồ trổi
Mưa giông đầy nghèn nghẹt thắt tim say
Mưa ơi hãy thôi ngay lòng giông gió
Phong ba cuồng cho ray rứt đêm buôn …
Cây đèn đó đứng chi nơi đó
Hết tuồng rồi mau lẹ tránh xa em
Cho mây xám đem trời hồng lên hẹn
Những khuya dài thêm ấm nhạt hồn đêm!
– Hàn Mân Thiên –
———————————————
Cô độc
Số phận anh đã cô đơn rồi em ạ
Có thế nào cũng chặt dạ với buồn thương
Đêm tơ tóc rỉ mốc cạnh chiếu giường
Ngày ngâu thấm cơn mưa dài quá hạ!
Đêm rách mướt tình xa hôn môi nhớ
Ngày đông về băng giá tim hoang mơ
Cho bỡ ngỡ hồn khuya thêm lạc lối
Bóng tối nào trùm kín đến mang vu!
Em có tiếc tình mình vùi đông lạnh
Có chạnh lòng, khắc khoải giữa mênh mang
Mà hờ hững chuốt đá tráo ngọc vàng
Mà phờ phỉnh dối gian lời yêu nọ …
Đêm trở mình đông dài lê thê quá
Chỉ mình anh ôm lạnh gối chăn buồn
Ôi khuya khoắt dáng em hồ mơ ấm
Nhớ ngực mềm mái tóc quấn hồn anh.
Đêm hoang dại cho sâu thêm tình nợ
Yêu cho tàn cho tận thấu nhớ nhung
Ngày bất tận phơi nhau chăn chiếu ấm
Trưa cũng oằn tận đắm những môi hôn!
– Hàn Mân Thiên –
********************************************
Truyện ngắn
tác giả Hàn Mân Thiên
bạn
Người đàn bà lộng lẫy trong chiếc áo dạ hội từ trên lầu bước xuống. Màu đen của chiếc áo bằng silk nhung mắc tiền đã làm nền cho đôi vai nõn nà của Qama.
Nhạc bắt đầu trổi lên. Những lời chúc tụng hoa
mỹ, những gói quà đầy màu sắc được mang đến cho Qama. Bên cạnh Qama nửa bước không rời là Keith.
Đã rất lâu rồi Jane mới gặp lại Keith. Phong độ thuở nào vẫn còn ở người đàn ông chạc ngoài năm mươi như Keith. Và cũng đã khá lâu, đây là lần họp mặt đầy đủ: Jane, Keith, Qama. Sinh nhật Qama.
Jane lủi thủi ở một góc của gian phòng lộng lẫy với những ngọn đèn pha lê kiểu cổ điển xa xưa nhưng mang phong cách rất tân kỳ, sáng nồng. Cô lặng yên với cốc champagne đỏ trên tay và đứng ngắm nhìn đôi vợ chồng xứng đôi trong điệu valse quý phái. Họ thật sự âu yểm nhau. Thế rồi tiệc cũng tàn. Khách mời của Keith và Qama đã lần lượt chào tạm biệt chủ nhà ra về. Jane được một cô hầu gái vâng lệnh chủ giữ nàng ở lại.
Bây giờ chỉ còn lại ba người trong gian phòng khách rộng lớn. Qama đon đã bày dọn đủ thứ trái cây quý lạ, mắc tiền. Keith bước lại gần Jane và gợi chuyện.
– Chúng ta là cố nhân đấy mà. Nhìn Jane vẫn vậy, không khác với xưa nhiều lắm. Ngưng một lúc, Keith nói tiếp. Mới đó mà đã hơn ba mươi năm rồi còn gì!
– Sao có thể vẫn vậy được khi sự đời đã thay đổi quá nhiều. Và lòng người thì rất bạc bẻo, phũ phàng đến đáng khinh tởm. Jane cay đắng.
Keith khẽ nhíu đôi mày lại.
– Thế nào? Hôm nay bữa tiệc đã khá tươm tất một cách chu đáo và thành công đấy chứ. Không vui à?
– Vui chứ! Trên hạnh phúc của kẻ khác. Jane vẫn căng thẳng.
Khi này, nét mặt của Keith chợt đổi sắc. Cái nhíu mày đậm và sâu hơn. Chàng bước đến bộ ghế da màu nâu đậm được đặt để gần giữa căn phòng, rồi chàng ngồi vào một chiếc. Kéo chiếc khay có những ly rượu lại gần. Keith cầm lên một ly.
– Keith này, Jane không thích nhắc lại chuyện xưa đâu. Qama xen vào.
Jane lạnh lùng.
– Phải đấy! Một quá khứ đầy cay đắng!
– Nghe cô nói vậy thì chẳng khác nào chúng tôi làm nên tội lỗi gì lớn lắm vậy. Qua giọng nói của cô rất giống như cách nói của một kẻ hận tình.
Keith tỏ ra bức xúc.
– Hận! Có hận thì cũng vậy mà không thì cũng đã xong, Keith ạ. Đối với tôi bây giờ tình yêu là một thứ trò chơi thượng lưu mang nhiều lừa bịp một cách chua chát. Còn tình bạn thì ê chề với những gạt gẫm và dối trá.
– Như vậy là bị tôi nói đúng rồi sao? Keith với một chút tự đắc.
Qama rất bối rối.
– Thôi đi Keith. Đừng làm phiền Jane! Hôm nay là ngày vui mà. Chúng ta họp mặt nhau cũng không ngoài cái ý nghĩa ấy. Mình, uh … thôi chúng mình nói chuyện khác nha. Qama chạy đến nắm nhẹ vào tay Jane. Nói chuyện vui đi. Rồi Qama bước về lại bên Keith, ôm lấy đôi vai của chàng. Vậy nói chuyện vui đi Keith.
Keith lấy bàn tay trái vỗ nhẹ vào tay phải của Qama. Nàng không nói gì thêm. Buông tay khỏi đôi vai của Keith rồi đi về phía bộ ghế da nâu. Nàng ngồi xuống ở chiếc ghế dài.
– Anh thì lúc nào cũng đúng cả Keith. Từ cái thuở anh hẹn hứa là lòng của anh không tệ như người khác. Anh còn nói rằng đừng nghĩ xa vời, đừng giàu tưởng tượng trong tình yêu, vì như vậy sẽ mất đi lòng tin về tính yêu của anh đã tồn tại nơi tôi. Mất đi lòng tôn trọng tình yêu tôi dành cho anh. Và như vậy thì sẽ rất tội cho anh! Nhưng cuối cùng thì những gì anh nói đã phản bội lại với những điều anh hành động. Đó là cái thời tâm hồn của tôi còn rất khờ dại tin hoàn toàn vào anh. Cũng là cái thời tôi chờ đợi, ngóng trông tin của anh trong hy vọng mỏi mòn, nhưng anh thì một lá thư cũng không viết cho tôi như trước khi đi anh đã hứa. Để cuối cùng thì tôi chỉ nghe cô bạn thân Qama nhắn lại với tôi rằng anh xin lỗi đã để tôi chờ đợi nhưng anh đã cưới vợ. Thế đó Keith. Anh chưa bao giờ sai cả.
Keith chợt đúng phắt dậy, rời khỏi ghế. Chàng bước đến trước mặt Jane. Đôi mắt của chàng bất chợt mở to nhìn thật sâu vào mắt Jane. Rồi thật nhanh, chàng ném ánh nhìn đầy trách móc về Qama. Nàng đang ngồi đối diện với nơi Keith đang đứng. Nàng quay mặt nhanh đi hướng khác để tránh đi ánh mắt giận hờn, hỏi tội một cách trách móc ấy của Keith. Nàng rời bộ ghế da rồi bước lên lầu rất vội vã.
Keith và Jane chìm sâu vào không gian thinh lặng. Jane với tay rót thêm cho mình một ít champagne đỏ nữa vào ly. Rồi đưa lên môi uống từng ngụm một. Keith rút trong túi áo trong ra gói thuốc xì gà. Mở hộp lấy một điếu để lên môi. Chàng bật quẹt mồi điếu thuốc. Hai người, không ai nói với ai một tiếng nào.
Ngày ấy, họ là những người bạn tốt và thân của nhau. Jane và Qama ở chung phòng lúc ở ký túc xá. Chuyện tình của Keith và Jane có Qama làm chứng. Tình yêu và tình bạn tốt của họ bắt đầu từ những ngày tháng của những ngày đầu vào đại học. Thế rồi một hôm, Keith nhận được điện báo từ gia đình rằng mẹ của Keith bệnh rất nặng. Keith đã bỏ lỡ khóa học đó và sắp xếp về lai nhà trong gấp rút. Một lời dặn dò và ước hẹn. Jane ở lại chờ đợi trong mỏi mòn với những cánh thư cứ thưa dần từ Keith. Ngày tháng trôi mau, Jane học cũng xong và ra trường. Jane và Qama không còn ở chung phòng với nhau nữa. Ngày chia tay với thật nhiều nước mắt. Cũng từ đây, Jane biệt tin tức của Keith. Nàng hoàn toàn không còn nhận được tin tức gì về Keith nữa. Rồi thì vài tháng sau đó, Qama đến tìm gặp nàng để báo tin rằng Keith trở lại. Jane đã vui mừng mà reo hò như trẻ nít. Có hạnh phúc nào bằng khi nàng đã gần như héo khô trong tuyệt vọng về người mình yêu thương, thì nay nàng chợt dịu lòng từ một cơn mưa rào nhẹ nhàng tưới mát. Nhưng nỗi vui mừng còn chưa kịp trào dâng hết thì Qama cho Jane biết rằng Keith trở lại để cưới vợ, nhưng người vợ Keith cưới lại không phải là Jane.
Keith đưa điếu thuốc xuống phảy nhẹ chút tro vào cái gạt tàn để trên bàn. Chàng cứ làm như vậy đôi lần.
Sự thật thì mẹ của Keith không hề bệnh hoạn gì cả. Bà muốn Keith về để thừa kế sự nghiệp và gia tài của cha. Bên cạnh đó bà ra lệnh cho chàng lấy vợ. Một người vợ đã được bà bằng lòng và sắp đặt trước theo ý của bà vì mối thâm ân tình nghĩa giữa hai đại gia đình có tiếng trong vùng ấy; Williams và Deborah. Keith đã cực lực phản đối và cự tuyệt nhưng quyền uy của người làm mẹ đã thắng sự giau tình cảm hơn là lý trí của Keith. Đã rất nhiều lần chàng viết thư gởi đi cho Jane nhưng chàng không hề nhận được hồi âm. Để rồi ngày Qama ra trường và trở về cũng là ngày Keith hay tin rằng Jane đã vội lấy chồng ngay sau khi chàng rời khỏi ngôi trường đại học không lâu.
Keith chợt òa vỡ. Chàng hiểu được tất cả. Trong con tim của chàng, tình yêu thuở hai mươi thức dậy mảnh liệt hơn bao hết. Chàng muốn chạy đến ôm thật chặt lấy Jane vào lòng cho thật lâu để bù lại những năm tháng đã mất nhau. Để bù lại cho sự đã từng hiểu không đúng cho nhau để chàng đã phải mất nàng, mất nhau trong những ngày dài đã qua. Nhưng chàng chợt khựng lại. Chàng trở nên điềm tĩnh hơn. Chàng lại đưa tay rút trong túi ra gói thuốc xì gà. Rồi lại mở hộp, lấy ra một điếu để lên môi. Chàng lại bật quẹt mồi sáng điếu thuốc. Chàng hít một hơi sâu, rồi thở ra. Qua màng mỏng của khói thuốc, Keith đưa ánh nhìn trìu mến, dịu dàng quan sát Jane. Dáng người thanh mảnh với mái tóc gợn bồng, thả dài đến nửa lưng và được kẹp một nửa lại với nhau, rất tỉ mỉ. Làn da mặt vẫn mịn màng, trắng sáng. Vẫn cách vẽ đôi chân mày không đậm, đôi môi được tô hồng rất nhẹ, một cách không diêm dúa. Bây giờ thì Keith hiểu được tại sao nàng lại hằn học một cách lạnh lùng đến đau đớn như vậy.
Jane để lại ly rượu đã uống xong lên bàn. Nàng nhanh chóng bước ra hướng cửa. Vừa đi Jane vừa đưa mắt nhìn Keith.
– Tạm biệt anh, Keith!
Keith vẫn ngồi bất động ở ghế da. Chàng đưa đôi mắt nhìn theo Jane. Nàng bước từng bước ra cửa. Những bước đi của nàng cứ thong thả một cách dứt khoát.
Không biết Qama đã xuống tự bao giờ. Nàng đúng bất động ở chân thang. Keith không hề quay nhìn lại. Chàng vẫn ngồi bất động trên ghế da trong im lặng với điếu thuốc không ngừng lấp láy những bập sáng, trên môi.
Hình: NAG Thần Tượng Van Anh Le
Mẫu: Kim Lê
– Hàn Mân Thiên
***********************************************
Trang thơ Hồn Nước
Nghiêng ngã bờ vai
Bờ vai sóng dập một đầu
Chao nghiêng nhào lộn nửa sâu nửa chìm
Nửa chờ cơn gió lặng im
Nửa đi ra chợ mong lim dim ngày
Nửa nào cho sóng ngất say
Mịn màn tươi thịt trắng phay da ngà
Nửa nào chưa dập phong ba
Loay hoay ngụp lặng xót xa chữ tình
Nửa nào ngơ ngác lặng thinh
Vờ ngoan vô cớ cho xinh cổ trần
Nửa nào cho sóng phân vân
Lúc cao hơn mặt lúc gần lăng tăng
Bờ nào vác lấy ngọc trăng
Cho người ra ngẫn đêm măn gối hằng
Tình nào lỡ vướng đêm chăn
Đắp sao cho kỹ khi nằm không mơ
Vai nào nghiêng ngã đôi bờ
Cho khi yêu nhớ cho khờ tim khô
Cho tình buông bỏ mơ hồ
Như trong vụng dại ôi ngô ngây chờ!
– Hàn Mân Thiên –
—————————————————–
Mời anh
Mời anh đến viếng địa đàng
Nơi em đang đứng giữ vàng trăng non.
Mời anh đến viếng sơn mòn
Hoang vu lá cỏ tim son em chờ!
Mời anh về đẹp vầng thơ
Ru tình thêm ấm, lại mơ nồng nàn,
Mời anh về với suối ngàn
Rửa tươi mát dịu lầm than sự đời.
Mời anh ghế cỏ ghé chơi
Vân vê đích trẻ cái thời tắm mưa,
Mời anh chân đất tay thưa
Giữa trưa oai bức gọi mưa tưới về.
Mời anh đến với hẹn thề
Trăng đây làm chứng, mình mê tình mình,
Mời anh hôn cánh môi xinh
Cho thêm rạo rực chúng mình có đôi!
– Hàn Mân Thiên –
————————————————————
Men sầu
Đêm! Cứ ngỡ đêm chưa hề xuống
Cho yên bình ngập nắng trong tim
Cho rượu đắng say chát môi mềm
Mà cứ ngỡ làn hơi chuốt chai
Đêm! Cứ ngỡ sâu vào chếnh choáng
Cho cõi đời ánh sáng yêu thương
Cho rạn vỡ hàn sau vết nứt
Cho ngày sầu lụa thấu đêm nhau
Đêm! Cứ ngỡ dài nhiều nhung nhớ
Cho men này cứ xoáy hồn đau
Một chung cạn cho tình nghĩa thêm đầy
Em đứng lại cho men say tê tái
Chén rượu sầu cay ngàn men độc
Rót cho tràn vài giọt để tim đau
Đừng ngọt dịu rồi lại ngoảnh quay đầu
Tình ta lặng như trăm ngàn tên nhọn!
Rót cho đầy tình ấm hạnh phúc say
Đừng đối đãi tửu bôi nơi khóe miệng
Cạn chung này, mời em tràn ly nữa
Uống cho trời cho đất cũng cuồng quay!
Ta không say khi men nồng quá đắng
Khi ân tình là chén độc chuốc mê
Khi cạn lỡ yêu dấu buổi đêm thề
Và nước mắt chưa chan òa chén mỏng.
– Hàn Mân Thiên –
————————————————-
Hoa tháng ba
Hoa tháng ba yêu kiều diễm lệ
Ngọt ngào hương ngát nắng dặm trường
Gió lung lay rung làn tóc nhỏ
Cho dáng sầu ẩn chứa mắt nâu
Em qua đó cho ngỏ hồn ta thở
Lại chốn nào cho sợi nhớ vương theo
Đến em về phố vắng ồn ào
Cho chiều xuống những đêm dào dạt biển
Sóng tình này vỗ mãi bờ xa
Cho cát mịn chờ hoài đôi chân ngược
Có trăm lần góp mượt bàn nỏn nà
Trăm ngàn chữ gom tình thương nhớ!
Hoa tháng ba là em ngời sáng
Tỏa ngọc hồng mát dịu từ tâm
Cho ta đợi nắng rọi sáng dần
Đời em đẹp lung linh muôn thuở!
Hoa tháng ba …
… thật yêu kiều diễm lệ!
– Hàn Mân Thiên –
——————————————————————-
Ru bình yên
Ngủ đi anh những đêm dài mộng mị
Trở giấc tròn cho vẹn những buồn thương
Tình yêu lỡ cho canh dài thao thức
Vết tim buồn nghe nhức từng cơn mê
Đêm rất mệt chờ an ủi vô về
Khi trăng khuyết vàng lâu nên hoen uá
Trôi bềnh bồng trên dòng Thu lụa
Dệt qua trời soi bóng vàng nâu hơn
Đêm khép lại cho tình mình mau lớn
Ngủ mơ màng giấc mộng chung đôi
Khi gió đời thổi hoài trôi nồng nhiệt
Ngủ muộn rồi ai biết ai nhớ ai
Ngủ anh nhé gởi mau sầu huyền ảo
Gió Thu hời quạt mát lạnh canh đơn
Cho lá đỏ lại nghiêng ngã giận hờn
Mưa Thu muộn lê thê dầm trăn trở
Anh ngủ nhé, ru bình yên tình nhẹ
Gió nồng nàn, trăng đó cũng rộn ràng
Cho bất tận tình yêu Thu vừa uá
Đỏ màu tim, vàng thêm màu nắng nhớ!
Ngủ nhé anh …
… và Thu nồng tình tạ!
– Hàn Mân Thiên –
————————————————————-
Hong đi em
Hong đi em cho khô sầu dư lệ
Tê tái buồn đêm đếm ngược xuân xao
Cho năm tháng đong đủ nắng lệ trào
Khi trở giấc vẫn hanh hao đêm mộng
Hong đi em những oán nghiệt dỗi hờn
Khi miệng đời là bể gian chua xót
Đêm giật thót khi canh dài giấc ngọt
Thèm môi hôn vòng ấm bàn tay mơn
Đêm đầy mộng ước cùng nhau tận sáng
Xé màn đêm cho rách nát bình minh
Xua gian thế về cõi trần trụi nhẳn
Chỉ có ta ôm ấp lấy chúng mình
Đêm một bữa cho lâng lâng hạnh phúc
Có em nằm sâu giữa cánh tay anh
Ta mơ nguyệt lên tròn chăn gối ấm
Cho quanh giường là tiếng nỉ non rên
Hong đi em chong đèn cho đêm xuống
Có bên mình là nức nở tim thôi
Cho run vỡ nhịp trống đến bồi hồi
Và bờ ngực chứa chang niềm vui song!
Hong đi em ……
…… cho tình yêu bất diet!
– Hàn Mân Thiên –
NỖI ĐAU CÓ TÊN VIỆT NAM .
Lâu nay trên mạng xã hội facebook có rất nhiều thành phần chen lấn nhau để “ lên sóng “ , tưởng chừng như muốn giành giựt , chà đạp lẫn nhau để tranh “ khách “ , thứ bẩn thỉu nầy thường là người đang sống ở hải ngoại . Sau “ hiện tượng “ Huỳnh Quốc Huy thì lộ ra quá nhiều live stream gia ( già có , trẻ có , sồn sồn có đủ ) toa rập với nhau để lăng mạ , chụp mũ , côn đồ , chửi rủa bằng những ngôn từ vô học thức , thiếu giáo dục trong khi họ đang ở trên những đất nước văn minh , tự do , dân chủ .
Tôi chỉ là một người ngoài cuộc , đi qua đường , đứng bên lề nhưng tôi đã bày tỏ thái độ bất bình cũng như đã lên án một số người như các ông Thái Vi Lan ( ở Mỹ ) , ông Henry Bạnh ( ở Úc ) bà Hoàng Kiều Linh ( ở Thụy sĩ ) …vân vân và vân vân . Tại sao họ có thể chửi thậm tệ một người đàn bà lớn tuổi ( bà Tôn Nữ Thóc Nâu ) bằng những ngôn từ dơ dáy , bẩn thỉu , mất dạy .???.
Tôi mong “ cuộc nội chiến nầy “ hãy chấm dứt để dốc hết tâm lòng của mình cho đồng bào , cho quê hương , cho tổ quốc , giống nòi Việt nam sắp mất . Hải ngoại đấu đá nhau chỉ có lợi cho tập đoàn buôn dân bán nước mà thôi . Những người Việt hải ngoại “ chơi “ mạng lưới nếu thấy những người nào live stream đánh bóng cá nhân mình và đề cao bè nhóm thì đừng nghe , những bài viết nào có chiều hướng tương tự như vậy thì xin đừng comment để rồi đôi co chỉ chuốc thêm bực mình và khinh bỉ .
Nhân đây tôi xin post lại mợt bài viết cũ đã đăng báo .
Vanky Le to Phạm Nancy
Vanky Le to RFA ( Đài Á Châu Tự Do )
NỖI ĐAU VIỆT NAM .
Giữa lúc tình hình Biển Đông diễn biến phức tạp , lại xuất hiện tin đồn Hoa Kỳ muốn thuê cảng Cam Ranh của Việt Nam làm căn cứ quân sự .
Tại Thái Bình dương , hiện nay Hoa Kỳ đã có 2 cảng hải quân ở Guam và Changi ( Singapore ) .
GUAM :
Guam ( tiếng Chamorro: Guåhan ), tên chính thức là Lãnh thổ Guam, là một hải đảo nằm ở miền tây Thái Bình Dương và là một lãnh thổ có tổ chức nhưng chưa hợp nhất của Hoa Kỳ. Người Chamorros, cư dân bản thổ của Guam là nhóm người đầu tiên sinh sống tại hòn đảo khoảng 6.000 năm về trước. Guam là hòn đảo lớn nhất ở vị trí cực nam của Quần đảo Mariana. Thủ phủ của đảo là Hagåtña, trước đây viết là “Agana”. Kinh tế của Guam chính yếu trông vào du lịch ( đặc biệt là từ Nhật Bản, Hàn Quốc và Đài Loan ) và các căn cứ quân sự của Hoa Kỳ.
Ngày 21 tháng 7 năm 1944 Hoa Kỳ mở cuộc tái chiếm Guam, giao tranh ác liệt. Nhật phải rút lui, bỏ cả Quần đảo Bắc Mariana. Sau chiến tranh, Hoa Kỳ thông qua Đạo luật Tổ chức Guam năm 1950 nhằm thiết lập Guam như một lãnh thổ có tổ chức nhưng chưa sát nhập của Hoa Kỳ. Đây là cơ chế pháp lý cai trị Guam, thiết lập guồng máy hành chính và trao quyền công dân Hoa Kỳ cho cư dân Guam.
Tổng thống
Donald Trump
Thống đốc
Eddie Calvo
Ngôn ngữ chính thức Tiếng Anh và tiếng Chamorro
Thủ đô Hagåtña
Làng Dededo .
SINGI :
Biển Đông rộng khoảng 3 triệu 5 km2 có khoảng138 đảo lớn nhỏ. Vịnh Bắc bộ rộng khoảng 126.250 km². Vịnh Thái Lan rộng khoảng 320.000 km2. Nước Cộng Hòa Singapore là một đảo quốc nhỏ xíu nằm tận cùng mũi phía nam của Tây Malaysia, rộng có hơn 700km2 so với Malaysia là 329.847 km².
Căn cứ Singapore Changi Airport tọa lạc ở một vị trí cực kỳ quan trọng đối với biển nam, cực Nam Trường Sa. Không những Singapore như là một quan ải trấn ngay mũi cuối của eo biển Malacca từ Ấn Độ Dương thông qua Biển Đông, nó có nhiệm vụ bảo vệ vùng biển Singapore , vùng biển Malaysia, Brunei, mà còn có trách nhiệm nhìn ngược về phía Tây Bắc là bờ biển dài Malaysia và Vịnh Thái Lan. Cộng lại hai vùng biển này có đến cả triệu km2 không kém gì Biển Đông.
CAM RANH :
Vịnh Cam Ranh có vị trí chiến lược đáng kể nên từ thời Pháp thuộc người Pháp đã dùng nơi đây làm căn cứ hải quân ở Đông Dương.
Vào đầu thế kỷ 20 Cam Ranh là chặng nghỉ cho hạm đội Đế quốc Nga trên đường sang Viễn Đông giao chiến với Nhật Bản năm 1905. Hạm đội này sau bị đại bại trong Trận Tsushima. Khi Đế quốc Nhật Bản mở cuộc bành trướng thời Chiến tranh thế giới thứ hai thì Vịnh cam Ranh lại được trưng dụng làm địa điểm chuẩn bị cho cuộc tấn công Malaysia năm 1942.
Trong cuộc Chiến tranh Việt Nam Cam Ranh trở thành căn cứ quan trọng của Hải quân Hoa Kỳ và Hải quân Việt Nam Cộng hòa.
Sau khi hai miền Bắc Nam thống nhất thì cảng Cam Ranh được dùng làm căn cứ hải quân quan trọng của Hạm đội Thái Bình Dương của Liên Xô trong bối cảnh Chiến tranh lạnh giữa khối Liên Xô và Hoa Kỳ. Chính phủ Xô viết chính thức ký năm 1978 một thỏa thuận với Việt Nam để thuê hải cảng này trong thời gian 25 năm. Cuối thập niên 1980, Liên Xô tan vỡ; chính phủ Nga nhận kế thừa hợp đồng đó cho tới năm 1993. Một hiệp định mới cho phép Nga tiếp tục có mặt tại Cam Ranh nhưng chủ đích căn cứ này chuyển sang làm nơi thám thính, theo dõi hoạt động của Trung Quốc còn các chiến cụ và quân nhân được rút về Nga. Còn lại là nhân viên kỹ thuật tình báo.
Trong cuộc điều đình kéo dài thời hạn thuê quân cảng Cam Ranh thì Việt Nam đòi Nga phải trả tiền thuê hằng năm là 200 triệu Mỹ kim. Chính phủ Nga không chịu điều khoản này nên ngày 2 tháng 5 năm 2002, lá cờ Nga được hạ xuống lần cuối cùng tại căn cứ Cam Ranh. Hiện tại, chính quyền Việt Nam có dự định phát triển căn cứ này với mục đính dân sự, tương tự như chính phủ Philippines đã làm với Căn cứ không quân Clark của Mỹ.
Trong thời gian tới , Cam Ranh sẽ là căn quan trọng cứ thứ 3 của Hoa Kỳ trong khu vực Châu Á – Thái Bình Dương ( Việt Nam đã đồng ý cho Hoa Kỳ thuê ) . Hoa Kỳ vào VN thì chắc chắn VN sẽ không bị xóa tên trên bản đồ thế giới vì Trung cộng không có thể ngang nhiên đem quân đánh chiếm VN VN cũng không thể bàn giao lãnh thổ VN cho Trung cộng theo Mật nghị Thành Đô đã ký về việc lãnh thổ VN phải sáp nhập vào đất Tàu vào năm 2020 .
Với Hoa Kỳ thì quyền lợi trên hết , bằng chứng trong quá khứ đã từng bán đứt VNCH ( dù đã để lại chiến trường miền Nam VN 58 vạn 221 chiến sĩ , con em của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ ) , cho Trung cộng ; Hoa Kỳ , sau thế chiến thứ 2 , đã hất chân Đài Loan ra khỏi ghế Hội đồng Bảo an Liên Hiệp Quốc để cho Trung cộng vào thay lấy quyền phủ quyết : cũng như nhiều nước khác trên thế giới , bất cứ ở đâu nếu Hoa Kỳ thấy có lợi đều nhúng tay vào … Hiện nay các tập đoàn tư bản lớn của Hoa Kỳ như ExxonMobil . ExxonMobil ( tên chính thức Exxon Mobil Corporation ) là một tập đoàn dầu khí đa quốc gia của Hoa Kỳ, có tổng doanh thu lớn nhất thế giới với 404,5 tỷ USD năm 2007, lợi nhuận 40,6 tỷ (2007), thị trường tư bản vốn cũng là lớn nhất với 517.92 tỷ USD tính đến ngày 20 tháng 7 năm 2007, là tập đoàn dầu khí lớn thứ nhì thế giới, sau Rosneft, với sản lượng dầu thô hàng ngày khai thác 6,5 triệu thùng.[cần dẫn nguồn]
Exxon Mobil được sáp nhập ngày 30 tháng 11năm 1999 khi hợp nhất Exxon và Mobil, trụ sở chính tại Irving, Texas, có 106.000 nhân công. Ban đầu do John D. Rockefeller thành lập công ty Standard Oil năm 1870. Quản lý và chủ tịch hội đồng quản trị hiện tại là Rex W. Tillerson.
Đang khai hợp tác với VN cùng khai thác dầu hỏa trong vùng biển mà Trung cộng ngang ngược vạch đường lưỡi bò 9 đoạn xâm phạm bờ biển thuộc lãnh thổ của VN theo công ước minh định rõ ràng của Tòa án Quốc tế .
Đất nước VN còn hay mất là tùy thuộc vào đường lối chính trị chủ trương của chính sách Hoa Kỳ hiện nay .
Chuyện Đảng Cộng sản cầm quyền tại VN hiện nay còn hay mất ? . Còn như thế nào và mất như thế nào là còn tùy thuộc vào nguyện vọng của toàn dân tộc .
Thái độ và hành động trong tương lai của toàn dân sẽ quyết định thể chế chính trị của VN trong tương lai . VN sẽ có Tự Do – Dân Chủ nếu chịu hy sinh xương máu thì 100% Hoa Kỳ và các nước trong Hội đồng Bảo an Liên Hiệp quốc sẽ cùng nhất định đồng thuận 1 giải pháp hòa bình cho người dân VN mong đợi .
NẾU TIẾP TỤC NGU NGỤC thì VN sẽ là địa ngục của Trung cộng thông qua Việt cộng XẢ THẢI GÂY Ô NHIỄM KHÔNG KHÍ , MÔI TRƯỜNG VÀ TRONG MỌI THỨC ĂN , NƯỚC UỐNG , VẬT DỤNG … ĐỀU CÓ CHỨA ĐỘC TỐ ĐỂ GIẾT CHẾT CON NGƯỜI VN TỪ TỪ CHO ĐẾN NGÀY DÒNG GIỐNG VN BỊ DIỆT CHỦNG CHỈ CÒN LẠI GIỐNG LAI TÀU TRÊN VN .-/-
( Ghi chú thêm : Mấy Ông Bà người Việt sống ở hải ngoại “ LÊN SÓNG “ ba láp , vớ va , trật đường rầy KHÔNG LÀ “ NGHĨA ĐỊA “ GÌ HẾT . ĐỪNG VÊNH VÁO , CỬNG CỬNG CÁI MẶT TA ĐÂY . Chỉ có Việt cộng mới khoe thành tích thôi ; Nếu nói thì nói cho sâu sát , có chủ đích , đề tài thực dụng thì hãy tiếp tục live stream , còn cà chớn thì vui lòng dẹp mẹ nó đi . /- )
Lê Văn Kỳ .
( 28 tháng 6 năm 2017 )